một trong những ngôi chùa, chiêu mộ hay chỗ thờ cúng rất linh của cộng đồng, chủng loại rắn hổ mây to đùng luôn được tạo ra hình một cách trang trọng, đầy uy nghiêm.
Là vùng đất được rất nhiều người xem như là linh thiêng độc nhất vô nhị của dải đồng bởi châu thổ Cửu Long Giang, quanh vùng Thất sơn (gồm 7 ngọn núi là núi Cấm, Tô, Tượng, Sam, Két, Dài, Nước) sinh hoạt vùng biên giới tỉnh An Giang, trường đoản cú xa xưa đã danh tiếng với rất nhiều truyền thuyết vừa hư, vừa thực. Trong những số đó có truyền thuyết về loại rắn hổ mây mập mạp nặng hàng trăm ngàn ký lô.
Bạn đang xem: Rắn hổ mây khổng lồ
Đến nay, dù không ai xác định hay bác bỏ bỏ nhưng việc người dân bắt được những nhỏ rắn hổ mây vài chục ký lô thì không hẳn là chuyện hiếm.
Những mẩu truyện hãi hùng
Năm 2019, một cặp hổ mây trong số đó có bé nặng tới 60 ký kết bị một nhóm công nhân làm dự án điện mặt trời bắt được làm ra xôn xao dư luận, thu hút hàng vạn người kiếm tìm tới. Nhưng không chỉ là có vào chuyện kể, rắn hổ mây làm việc vùng đất này còn đi cả vào đời sống văn hóa, xuất hiện thêm trong phần đông các sách xưa, giỏi trong văn hóa thờ cúng dân gian.
Lần theo những câu chuyện tâm linh vừa hỏng vừa thực, shop chúng tôi tìm cho tới ông Nguyễn Văn Hai, 73 tuổi, một tín đồ sinh ra và bự lên sinh hoạt xã Núi đánh (Tri Tôn, An Giang) vào một trong những sáng cuối tuần. Sau thời điểm ngồi uống cà phê nói chuyện dưới chân núi Cô Tô, một trong các 7 ngọn Thất Sơn, công ty chúng tôi được ông Hai chấp thuận đồng ý cho theo lên núi đi tìm loài rắn hổ mây khổng lồ. Cũng như nhiều tín đồ dân ngơi nghỉ vùng Cô Tô, ông nhì thường call loài rắn hổ mây là “ông mây” và bao gồm lập một am nhỏ tuổi để bái ông mây trên sống lưng chừng núi.
Ngoài ra, ở quanh vùng núi đảo cô tô này, chỗ có hàng vạn hộ dân số sống rải rác ven chân núi, sườn lưng chừng núi cũng đều có lập bàn thờ “ông mây” để hy vọng cầu các điều tốt đẹp cho cuộc sống. Gồm am cúng “ông mây” ở bên dưới chân núi ngay sát khu du ngoạn Suối xoàn quanh năm sương hương, fan hành hương thơm từ khắp khu vực thường gạnh qua.
Ông Hai kể về giây phút chạm chán “ông mây”.Là bạn gốc Khmer dẫu vậy ông nhị khá sành sõi giờ Việt. Ông bảo từ nhỏ dại tới giờ gần như là chỉ xung quanh quẩn sinh hoạt núi Cô Tô, ít khi đi đâu khác. Ông làm đủ sản phẩm công nghệ nghề, từ những việc chặt măng chân núi cho tới lấy lá thuốc, củ sâm đất, nấm mèo mèo, củ hũ dừa, dây mây, cam thảo... Rước ra chợ bán.
Ngoài ra ông cũng nhận sở hữu vác đồ đạc và vật dụng (như nước, đồ gia dụng ăn...) cho phần đông khách hành hương thơm leo tột đỉnh núi. Phần đông những đường mòn, lối đi cùng các hang động, ngóc ngóc trên núi ông rất nhiều thuộc làu.
Thế mà lại hơn bảy mươi năm cuộc đời, chỉ nhất một lần vào đời ông bất ngờ gặp được “ông mây”.
Ông hai kể, lúc đó chừng rộng 30 năm trước, ông thuộc hai tín đồ con lên núi hái xoài. Thời gian đó trời cũng giữa trưa nắng, ông thấy con gái chỉ phía sau sườn lưng ông một phương pháp đầy sợ hãi sệt toan bỏ đi. Một xúc cảm lạnh sống lưng xâm chiếm toàn khung hình dù ông chưa quay trở lại để quan sát phía sau sườn lưng mình. Sau đó, bằng bản năng sinh tồn, ông từ bỏ từ trở lại và thấy một hai con mắt màu black nâu, xanh thăm thẳm như mắt mèo nhưng dong dỏng hơn chú ý ông. Trong khoảng thời gian ngắn ấy, ông còn dìm ra dường như “ông mây” có cả con mắt máy 3 nữa. Thời điểm này, ông không xem xét được gì chỉ biết thong dong tụt ngoài thân cây xoài cùng quỳ hai chân cúi đầu trước “ông mây”.
Sau khi ông ngửng đầu lên thì không thấy “ông mây” đâu cả, chỉ gồm một mùi tanh nồng nặc ứ lại, rồi lập cập mất đi lúc cơn gió phía vị trí kia núi ào tới. Bấy tiếng ông new hoàn hồn, vội vàng vã thu gom toàn bộ xoài hái được cùng hai nhỏ xuống núi. Cũng theo ông Hai, “ông mây” nhưng ông chạm mặt có chiều dài yêu cầu tới 7-8 mét, to bởi thân cây chuối ra bông. Đó cũng chính là lần thứ nhất và tốt nhất trong đời ông đối mặt với “ông mây” vào mấy khoảng thời gian rất ngắn ngắn ngủi…
Rắn hổ mây làm việc vùng Thất Sơn.Theo sự chỉ đường của ông Hai, chúng tôi ban đầu hành trình tò mò và tra cứu kiếm chỗ ở của “ông mây”. Theo ông Hai, dù chưa gặp mặt “ông mây” sinh hoạt trong hang này nhưng không ít người dân vùng huyện đảo cô tô đều tin đó là nơi sinh sống của “ông mây” bởi vì họ từng thấy trứng, mùi tanh nồng nặc cũng như rất các cá suối, thức ăn yêu quý của “ông mây”. Bạn dân đều cho rằng hang sẽ là nơi “ông mây” đẻ trứng, bắt các thức ăn mang đến cho những con non với thường không ai dám tới gần khu vực hang.
Đây là khu vực có rất nhiều dây leo um tùm, hoang vu, lối đi chỉ là lối tự mở. Từ bỏ phía con đường mòn dành cho những người hành mùi hương lên đỉnh cấp Một (cao khoảng tầm 630 mét) nên đi vòng mất rộng một cây số new tới cửa hang. Miệng hang hết sức rộng, có rất nhiều đá lởm chởm. Dù hết sức hiếu khách tuy nhiên ông hai cũng chỉ dám dẫn cửa hàng chúng tôi tới bậc trước tiên của hang bởi sợ làm kinh hễ tới nơi ở của “ông mây”.
Theo ông Hai, dù chưa xuất hiện người dân làm sao bị “ông mây” gặm hay tiến công nhưng tìm gặp mặt “ông mây” là điều không tốt, trừ khi “ông mây” mong muốn cho ai kia gặp!
Văn hóa rắn khổng lồ
Những câu chuyện vừa hỏng vừa thực của ông nhì rất quen thuộc với bạn dân vùng biên cương An Giang bởi không ít người cũng trải đời qua. “Ông mây” trong đời sống của bạn dân vùng này thực tiễn là chủng loại rắn hổ mây, mở ra nhiều nghỉ ngơi rừng núi nhiệt độ đới trong các số ấy có Ấn Độ cùng Đông phái mạnh Á. Rắn hổ mây khôn cùng độc, có kích thước lớn hơn nhiều nhiều loại rắn khác. Những nơi khác, bạn dân từng bắt được rắn hổ mây có kích cỡ cả trăm cam kết lô, lâu năm tới 7-8 mét. Ở Việt Nam, rắn hổ mây là loài động vật quý hiếm, được ghi trong sách đỏ với nguy cơ tiềm ẩn tuyệt chủng cao vì chưng săn bắt thừa nhiều.
Đỉnh núi Cô Tô, phía xa xa là núi Dài, 1 trong những 7 ngọn núi của Thất Sơn.Theo khám phá của chúng tôi, thực tế vùng biên cương Tịnh Biên cùng Tri Tôn ở tỉnh An Giang không những có 7 ngọn núi nhưng kể từ xa xưa, tín đồ dân vẫn gọi đó là Thất Sơn. Có không ít lý giải khác nhau nhưng có lẽ cụm từ Thất Sơn với bảy ngọn núi này nối liền với đạo Bửu tô Kỳ Hương, gồm tầm ảnh hưởng ở vùng An Giang, sau này đã tạo ra ra các đạo phái không giống ở miền tây nam bộ, trong đó rất nổi bật nhất tất cả Phật giáo Hòa Hảo. Thực tế, vùng đất này còn có tới hơn 30 ngọn núi lớn nhỏ tuổi khác nhau ở rải rác, không liền mạch ở các xã, thị xã của vùng biên giới. Mỗi ngọn núi với chu vi hàng chục cây số ngày nay đều sở hữu những đặc điểm văn hóa, tín ngưỡng riêng biệt nhưng điểm chung là thông thường sẽ có những am nhỏ dại thờ “ông mây”, loài rắn lớn tưởng vừa lỗi vừa thực.
Nhưng không chỉ có xuất hiện trong các câu chuyện kể, trường đoản cú sách Gia Định Thành Thông Chí của Trịnh Hoài Đức tính đến những câu chuyện của phòng văn sơn Nam, ghi chép của hồ nước Biểu Chánh về vùng Thất Sơn, rắn hổ mây đã làm được nhắc tới, hiện diện trong đời sống văn hóa truyền thống của xã hội cư dân chỗ đây từ hàng nghìn năm trước. Thậm chí với cộng đồng người Khmer sinh sống vùng biên thuỳ này, rắn hổ mây còn được tạc khắc nên trong toàn bộ các công trình văn hóa truyền thống tín ngưỡng quan trọng đặc biệt của tín đồ dân. Giữa những ngôi chùa, tuyển mộ hay khu vực thờ cúng rất linh thiêng của cùng đồng, chủng loại rắn kếch xù cũng luôn luôn được tạo hình một biện pháp trang trọng, đầy uy nghiêm. Với họ, rắn là loài gồm thể bảo đảm con bạn khỏi chiếc ác tương tự như răn ăn hiếp sự ác trong mỗi con người.
Rợn tóc gáy xem người bầy ông gặm đầu rắn hổ với chúa kịch độc
Tỉnh dậy giữa đêm, người đàn bà suýt bất tỉnh nhân sự khi thấy thứ vẫn ở trên đầu
Theo đạo sĩ tía Lưới, vùng Thất tô huyền bí không chỉ có có rắn hổ mây khổng lồ, mà còn tồn tại những loại khác, cũng to mập khiếp, ấy là nhỏ phướn, con rết.
Nhắc mang đến loài rắn hổ mây khổng lồ, ít nhiều người nhận định rằng đó là chuyện tào lao của người dân vùng đất bác bố Phi. Tôi cũng tin như vậy!
Tuy nhiên, gặp gỡ hàng trăm ngàn người, ở những tỉnh thành khác nhau, tôi các được nghe những mẩu chuyện rất thật, vô cùng giống nhau. Họ miêu tả hình dạng, màu sắc sắc, giải pháp di chuyển, tính nết của loại rắn này trùng khớp một cách khó tin.
Một đạo sĩ kỳ lạ, đáng tôn kính, sẽ sống 100 năm trên cõi đời, trên quả núi Cấm linh thiêng nhất vùng Cửu Long như đạo sĩ cha Lưới, thì không tồn tại lý vì gì nhằm bịa tạc những mẩu chuyện mua vui. Cả đời ông sống ẩn dật trong rừng, thì ông còn màng gì cố kỉnh sự, còn mê man hố gì bài toán kể chuyện tào lao đến nổi tiếng?
Tôi hỏi đạo sĩ tía Lưới: “Thưa ông. Nhỏ từ tp. Hà nội vào đây, với theo một câu hỏi mà bao năm nay con ngờ vực mãi, kia là có rắn hổ mây to đùng hay không?”.
Đạo sĩ tía Lưới tỏ ra bực bội vì thắc mắc đó của tôi. Ông đã định không tiếp tôi nữa. “Tui rước danh dự của bạn sắp xuống lỗ để xác minh với anh rằng, rắn hổ mây lớn lao là loài bao gồm thiệt, chứ không phải chuyện tào lao. Già như tui gồm giống kẻ bịa đặt hay không?” – đạo sĩ bố Lưới nói như vậy.
Theo đạo sĩ tía Lưới, vùng Thất đánh huyền bí không những có rắn hổ mây khổng lồ, mà còn có những loại khác, cũng to to khiếp, ấy là con phướn, bé rết.
Con phướn to khủng như hổ mây, nặng vài trăm ký. Nó chỉ khác rắn hổ mây ở cái thân hình màu đen, cùng đầu dẹp như cá trê. Bé phướn phóng trên ngọn cây như giông bão. Lúc nó săn mồi, cả cánh rừng rung bần bật, cỏ cây táp đi. Tuy thế nó là loài hết sức nhát, đề nghị ít bạn thấy nó ngoài những đạo sĩ ẩn tu lâu năm trong rừng.
Xưa kia, đạo sĩ cha Lưới thi thoảng chạm mặt con phướn, nhưng mà 50 năm trở lại đây thì nó biến đâu mất. Loại rết lớn lao cũng to bởi bắp chân, có thể xơi tái gà, vịt. Những đạo sĩ bên trên núi cũng hay bắt rết xiên vào cây nướng bên trên than hồng có tác dụng món ăn. Giết thịt nó trắng cùng ngọt như giết gà. Tuy thế loài rết kếch xù cũng bặt tăm từ thọ rồi...!
Để thông tin trung thực về trận đánh với rắn hổ mây đẩy đà ở núi Cấm, cửa hàng chúng tôi xin chép nguyên văn đoạn hội đàm với đạo sĩ bố Lưới:
- PV: Thưa đạo sĩ, ông hãy kể mang đến độc giả, nhất là những nhà nghiên cứu động vật được biết về rắn hổ mây.?
– Đạo sĩ bố Lưới: Rắn hổ mây lớn tưởng nhiều tín đồ nhìn thấy, thậm chí bắt được chứ không hề riêng gì tui. Tui thì chạm mặt chúng thường xuyên xuyên, thậm chí ở cạnh bọn chúng suốt, đề xuất tui rất rõ ràng về nó. Nó tất cả thân màu sắc vàng, hơi mốc. Màu rubi nhạt hơn trăn.
Loài hổ mây khác với trăn là lúc săn mồi hoặc kị thân cây đổ, mỏm đá, nó cất đầu khôn cùng cao, cho tận ngọn cây. Nó chạy rất cấp tốc khi nghỉ ngơi trên cây, phóng từ cây nọ quý phái cây kia tạo ra tiếng ồn như gió lốc. Nó sống ở sâu trong rừng và lẩn trốn con người, đề xuất ít người gặp được nó. Bé hổ mây cỡ béo hết vòng tay ôm, to bởi cột nhà, bằng cây thốt nốt. Nó dài đôi mươi mét. Thậm chí dài hơn.
- PV: Nghe nói ông sử dụng võ thịt rắn?
- Đạo sĩ bố Lưới: Tui luôn luôn nhớ lời dạy của thầy bắt buộc cả đời tu trung ương dưỡng tánh, cứu vớt người. Học tập võ cũng chính là học đạo, chứ không hẳn săn muông thú, diệt muông thú. Nếu như tui giết thịt muông thú, liệu tui tất cả sống được trăm tuổi sinh hoạt rừng già này sẽ không ? Tui hại muông thú, tui sẽ bị thú ăn uống thịt lâu rồi. Việc tui giết thịt rắn cũng chính là bất đắc dĩ, do nó nổi điên đòi ăn uống thịt tui...!
- PV: Ông đề cập chuyện làm thịt hổ mây đi ạ?
- Đạo sĩ bố Lưới: Tui giết con hổ mây đầu tiên là năm 1944, khi đó tui chừng 30 tuổi, đã tu luyện bên trên núi được 10 năm.
Lúc kia rừng rú hoang rậm lắm. Cả vùng núi, cùng đồng ruộng mênh mông không có bóng người, toàn cây cối, đầm nước, thú dữ. Cả vùng Bảy Núi chỉ có những đạo sĩ với học trò sinh sống, chứ không có dân cư. Chỉ những người tinh thông võ nghệ, biết thuốc trị rắn new dám vào rừng ở. Vào rừng, rắn rết nhiều vô số, rắn khổng lồ, trăn kếch xù vắt lủng lẳng trên đọt cây.
Xem thêm: Bán Thảm Trải Sàn Thanh Lý Thảm Lót Sàn Văn Phòng Sàn Nhà 35K
Tuy nhiên, giới đạo sĩ bọn chúng tui không giết thịt rắn, ko xâm phạm khu vực ở của chúng, bắt buộc chúng cũng không làm cho hại nhỏ người. Rắn hổ mây rất có thể nuốt trâu, bò, sơn dương, heo rừng. Nó trườn ra mép sông nuốt cá sấu, cơ mà tuyệt nhiên không dám tiến công các đạo sĩ.
Nhưng rồi, thiếu hiểu biết sao, một bé hổ mây nghỉ ngơi cạnh địa điểm tôi tu luyện lại thay đổi tính nết, đòi nạp năng lượng thịt tui...!
Bình thường, những buổi trưa, tui vẫn thấy nó quấn trên nhì ngọn cây, thả thân võng xuống đong đưa. Nhưng mà rồi đột nhiên, nó đi đâu mất, mấy tháng ko thấy láng dáng.
Tháng 4 cỏ cháy, rừng cháy, cuộc chiến tranh bom đạn, khí trời lạnh ran. Có lẽ rằng do trời nóng, yêu cầu con rắn biến hóa tính nết, từ hiền hậu sang hung dữ. Cũng rất có thể do không kiếm được mồi, đói ăn, nên nó đòi ăn uống thịt tui...!
Đầu tiếng sáng, tui vác đòn gánh vào rừng hái thuốc. Dòng đòn gánh ấy làm cho từ loại gỗ khôn cùng cứng, tròn, to bởi bắp chân, một đầu nhọn, một đầu tù. Tui thường xuyên buộc cây thuốc thành bó, xiên đòn vào trung tâm bó gánh về. Tui cũng dùng mẫu đòn gánh cho tới 200 kilogam đá nhằm luyện công.
Đi nửa dốc, thì nhỏ hổ mây đó bò ra chặn đường. Bình thường thấy bạn hổ mây chạy mất dạng, đằng này này lại bò ra giữa đường chặn tui. đợi một lát, không thấy nó vứt đi, nhưng ngóc đầu lên quan sát tui. Tui bực mình nhặt hòn đá ném về phía nó, tuy nhiên nó không loại bỏ đi mà rùng rùng đưa động, cất đầu cao mang đến 5 mét...
Cái đầu nó bạnh ra lớn đúng bởi cái nia, chiều ngang kích thước một mét. Đầu nó đu đưa, lưỡi thè ra, mắt dòm thẳng xuống tui. Nhìn thể hiện thái độ của nó, tui biết là nó sẽ tìm biện pháp nuốt chửng tui. Tui vung đòn gánh thủ nuốm tìm sơ hở của nó.
Sống nghỉ ngơi rừng thọ năm, quá đọc loài hổ mây, đề nghị tui giữ ý thức bình tĩnh. Trường hợp mất niềm tin là chỉ có làm mồi đến nó. Loài hổ mây phóng trên ngọn cây như giông bão thì bé người làm thế nào chạy bay được nó. Chủng loại khỉ đu ào ào trên ngọn cây nó còn tóm được, nói gì con người chạy dưới đất.
Tui thủ ráng đoán kim chỉ nan tấn công của nó, còn nó dòm tui tra cứu sơ hở. Loại hổ mây tuy mạnh khỏe nhưng siêu dốt. Nó dòm về bên cạnh nào, thì sẽ tấn công bên đó. Loại cọp thì đập đuôi mặt này, tuy thế lại chụp trở về bên cạnh kia.
- PV: Trong thực trạng con rắn ngáng đường, định tấn công, sao ông không tìm cách tránh nó?
- Đạo sĩ bố Lưới: chủng loại hổ mây chạy như gió cuốn, bão giông, cho nên nó đã chí nạp năng lượng thịt ai, thì người đó cần thiết thoát được. Nếu dịp đó tui không vững tâm, mà lại chạy trốn, thì nó sẽ phóng theo nuốt chửng. Tui chẳng còn cách nào không tính việc đương đầu với nó.
- PV: chắc rằng ông sử dụng thế võ cơ mà ông hay gọi là Bình phong lạc nhạn ?
- Đạo sĩ cha Lưới: khi tui thủ gắng với mẫu đòn trong tay, nó hoạt động cái đầu, sàng qua sàng lại, rồi bất thần há mồm chụp trực tiếp xuống đầu tui. Tui dùng núm Bình phong lạc nhạn tung người lên không trung vừa kị cú chụp của nó, vừa vung đòn liên tục vụt vào sống sườn lưng và cổ nó.
Các vậy bảo tấn công rắn tấn công vào sống lưng, nhưng con rắn hổ mây lớn quá, da dày, đề xuất vụt vào sống lưng nó chẳng ăn thua gì. Trúng mấy cú đánh, bé rắn càng hung dữ. Nó thu người, cất đầu lên cao, rồi chụp xuống liên tục. Lúc này tui mới hiểu giá tốt trị của vắt võ Bình phong lạc nhạn cơ mà thầy tui truyền cho... Với kỹ năng bật lên ko trung, cất cánh qua vồ (mỏm đá, mỏm núi), tui mới tránh khỏi những cú phẫu thuật của con rắn khổng lồ...!
Lúc đó, cả cảnh rừng như có giông bão. Cây xanh rung bần bật. Con rắn càng tiến công càng hăng. Tui mặc dù khỏe thế, dẫu vậy đối phó với nó mãi thì có dấu hiệu đuối sức. Khi đó tui nghĩ còn nếu như không hạ được nó sớm, thì chắc hẳn rằng bị nó nạp năng lượng thịt.
Sau cú phẫu thuật trượt, tui phi thân ra phía đuôi nó, để nó mất thời gian đổi hướng. Tui thủ thế, tập trung năng lượng tinh thần để ra đòn quyết định. Nhỏ rắn cũng đựng đầu lên tận ngọn cây, rảnh hạ xuống biện pháp đầu tui vài ba mét. Đôi mắt nó đỏ rực. Có vẻ như như nó cũng trở thành ra đòn ra quyết định với tui.
Nó há chiếc miệng đỏ lòm, rồi chụp xuống hết sức mạnh. Tui lùi lại 3 cách tránh cú mổ của nó. Tui bật lên tận ngọn cây. Nhỏ rắn chụp trượt thì đựng đầu lên tính chụp tiếp, còn tui từ trên ko rơi xuống. Tui tung tiếp tục 3 cú tiến công trúng đầu. Cú đánh cuối cùng khiến cái đòn gãy đôi.
Tui rơi xuống trong bốn thế vững vàng vàng, sẵn sàng tiếp tục chiến đấu, nhưng nhỏ rắn thì đổ oặt xuống đất. Đầu nó bất động, cơ mà thân còn vùng vẫy mãi một lúc new chịu thôi.
Tui cần ra liền 3 đòn, bắt đầu hạ được nó. Đòn máy nhứt tui đập bể sọ nó, còn đòn sản phẩm nhì, đồ vật ba, tui đập vỡ óc nó. Cơ hội đó, tui lại ngộ thêm ra được công suất đặc biệt của nỗ lực võ này. Vị vậy, sau đó, tui càng tập luyện kỹ lưỡng để hoàn thành hơn.
- PV: Vậy lúc ấy có ai tận mắt chứng kiến việc ông giết con rắn?
- Đạo sĩ cha Lưới: Hạ nhỏ rắn rồi, tui xuống núi gọi bạn dân vào rừng té thịt rắn mang về ăn. Chỉ tất cả hơn chục người dám theo tui vào núi rước thịt rắn. đa số người dân sợ hãi rắn trả thù, nên không dám vào xem.
Ngày xưa, tín đồ dân ở đây sợ rắn hổ mây lắm, họ điện thoại tư vấn là ông rắn, ngài rắn, chứ không đủ can đảm gọi nhỏ rắn đâu. Họ sợ ăn thịt hổ mây thì sẽ bị hổ mây đòi mạng. Một trong những người vào rừng xem bé rắn giờ sẽ già lắm, nhưng phần đông là chết rồi. Họ có thấy tui làm thịt rắn, họ new tin tui đánh nhau với hổ mây chứ. Ai sống vùng Bảy Núi này chưa biết đạo sĩ bố Lưới hạ gục hổ mây khổng lồ...?
- PV: Vậy ví dụ con rắn kia lớn thế nào ạ?
- Đạo sĩ ba Lưới: Ngày đó chuyện gặp mặt rắn, trăn khủng và giết chúng khá bình thường, có ai để tâm giám sát và đo lường hay đem cân nặng đâu. Mặc dù nhiên, tui cùng những người dân xẻ thịt bé rắn ước chừng nó dài ra hơn nữa 20 mét, nặng cỡ 500 kg. Thân nó bởi cây thốt nốt già. Tui ôm thử hết một vòng tay...!
Chuyện tui hạ rắn hổ mây lớn lao ở vùng này ai chẳng biết. Cậu thiếu tín nhiệm thì cứ đi hỏi những người dân già quanh núi Cấm sẽ rõ...
- PV: cố kỉnh còn lần thứ hai ông hạ rắn khổng lồ…
- Đạo sĩ tía Lưới: Lần lắp thêm hai vào thời điểm năm 1960, thời gian tui 50 tuổi. Ở cánh rừng chỗ tui ở có bầy khỉ đến mức trăm con. Bầy khỉ sinh sống với tui thật tình lắm. Bọn chúng mò vào lều tui xin ăn. Xin không được thì chúng nạp năng lượng trộm. Tui trồng được bao nhiêu bắp, chúng bẻ trộm hết.
Thế nhưng, một ngày, con hổ mây search về khu rừng rậm này. Cứ những lần nghe giờ đồng hồ ào ào như nổi cơn giông, thì biết ngay bé rắn vẫn săn đàn khỉ. Đàn khỉ bị nó nạp năng lượng dần... Sợ con rắn, nên chúng kéo đi chỗ khác. Không săn được mồi, con rắn xoay sang nạp năng lượng chó của tui. 10 con chó tui nuôi nó đều ăn uống hết...!
Giống chó tui nuôi là chó săn, bắt được rắn hổ chúa, hổ hèo, nhưng mà thấy hổ mây thì không kêu nổi, cứ ngồi lặng run bần bật chờ nó mổ. Nhưng lại quy lý lẽ rừng xanh là thế, đề nghị tui cũng chẳng thù ân oán gì nó. Chỉ bao gồm điều, ăn hết đàn chó, thì nó đòi ăn uống thịt tui...!
Khi đó, công lao của tui đang hoàn thiện, yêu cầu coi thường rắn hổ mây lắm. Biết trước sau nó sẽ nạp năng lượng thịt mình, đề nghị đi đâu tui cũng có quéo (dao vạc rừng). Cái quéo này lâu năm 2m, vì chưng tui từ bỏ rèn.
Bữa đó, đang vào rừng hái thuốc, thì nghe giờ đồng hồ chạy re re từ xa. Tiếng xào xạc mỗi một khi một gần. Rồi con rắn hổ mây vĩ đại ấy trườn đến trước mặt tui. Nhỏ rắn này khôn cùng hung dữ, lại đói mồi, phải không thèm cất đầu lên rồi mới chụp xuống, mà lại nó há miệng cùng nhắm trực tiếp tui phóng tới.
Trông cái cách tấn công hung hăng của nó, tui biết nó quá công ty quan. Bắt buộc sống tự do với nhỏ rắn này nữa. Không nạp năng lượng thịt được tui, thì nó cũng ăn uống thịt fan khác, buộc phải trong tích tắc tui quyết hạ nó.
Nó vừa phóng tới thì tui áp dụng thế võ Bình phong lạc nhạn, tung tín đồ lên không trung. Con rắn vồ hụt mồi, chưa kịp quay đầu lại, thì loại quéo tui cầm trên tay đã giảm đứt đầu nó.
Tui giết nhỏ rắn này quá dễ dàng, chỉ trong chưa đầy một giây...! con rắn này cũng ko lớn bằng con trước tiên tui giết, nhưng lại cũng phải dài cỡ 15 mét cùng nặng chừng 300 kg.
Theo đạo sĩ bố Lưới, sau vụ giết bé hổ mây đồ vật hai, ông ít chạm chán lại những con rắn to con như thế. Ông chỉ còn gặp mặt những con hổ mây nặng khuôn khổ 200 kg nhưng thôi.
Ông cũng đến biết, ông thường chạm chán chúng ẩn núp ở hang Mây trên núi Cấm. Vị trí đó ít bạn qua lại, vách đá hiểm trở, loài rắn hổ mây trú ngụ, nên những đạo sĩ new gọi là hang Mây.
Tôi hỏi ông rằng, liệu hiện thời trên núi Cấm còn rắn hổ mây xuất xắc không, đạo sĩ tía Lưới mang đến rằng, rất có thể vẫn còn hổ mây, cơ mà con tín đồ chiếm hết môi trường xung quanh sống, bắt buộc chúng lẩn sâu vào trong hang động, không dám ra ngoài. Cũng có thể chúng đã vứt sang núi non mặt Campuchia tự mấy chục năm trước.